Cuốn này giải thích vì sao giờ đây chúng ta có thể nghe tất cả mọi bản nhạc trên đời này chỉ với giá chưa bằng một tô phở/tháng. Thậm chí nếu chấp nhận nghe nhạc kèm quảng cáo, bạn sẽ được nghe nhạc miễn phí.
Về sách: sách do phóng viên viết, nên văn phong mang tính phóng sự đọc rất bánh cuốn, hấp dẫn, hồi hộp, gay cấn, có giá trị giải trí rất cao.
Về nội dung sách thì rất tập trung, đúng như tên sách: Âm nhạc đã trở nên miễn phí như thế nào.
Như thế này đây: định dạng file mp3 ra đời + một nhóm (rất ít) người có được đĩa nhạc gốc nén album thành file mp3 (từ trước khi album đó được ra mắt chính thức) + internet phát triển kéo theo các nền tảng chia sẻ file nhạc (cả lậu lẫn trả phí) mọc lên như nấm + sự chậm chạp, tham lam và kiêu ngạo của các ông chủ hãng thu âm + tâm lý tại sao phải trả tiền cho một thứ mà ta có được miễn phí = free music.
Mặc cho những người phát minh ra mp3 không hề có ý biến nó thành định dạng để chia sẻ nhạc lậu, mặc cho những nỗ lực kiện cáo của các hãng thu âm, mặc cho việc đa số các nhà máy sản xuất đĩa đã đóng cửa và không ai ăn cắp đĩa CD để ghi file mp3 nữa, mặc cho việc iTunes Store bán một bài hát giá 99 xu, thì người ta vẫn có cách để nghe nhạc miễn phí, và bây giờ nó đã thành điều đương nhiên.
Nhưng chữ “free” ngoài nghĩa miễn phí thì còn có nghĩa là “tự do”. Ai cũng nghe được nhạc nên ai cũng làm được nhạc. Người làm nhạc không cần phải mất công nghĩ ý tưởng cho cả 1 album khi giờ đây thỉnh thoảng có thể ra 1 single đăng lên các nền tảng số. Người nghe nhạc không cần phải ngồi nhà, tốn tiền mua dàn âm thanh, tốn chỗ chứa băng đĩa vật lý nữa. Họ có thể nghe nhạc chất lượng cao ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào họ muốn với cái điện thoại trong tay.
Midori học được gì từ cuốn sách này?
- Nhạc sẽ không bao giờ chết. Sống kiểu gì thì là chuyện của người làm nhạc. Còn mình là người nghe.
- Không cần ám ảnh về lossless music file nữa. Và file nhạc bây giờ có chất lượng quá tốt rồi. Nhạc là để nghe chứ không phải để khè.
- Mình vẫn sẽ nghe nhạc bằng Apple Music và đĩa than/cassette như bây giờ, nhưng sẽ không cực đoan về chuyện phải ngồi im ngay ngắn nghe nhạc nữa. Stream là để nghe nhạc mới, nghe thụ động. Định dạng analog là để nghe trong chánh niệm. Quan trọng là vẫn phải nghe. Nhạc là để nghe.
Tóm lại: nghe nhạc bây giờ sướng thật. Người yêu nhạc bây giờ đang sống trong một thời kỳ rực rỡ mà chỉ sợ không có thời gian nghe, chứ không thiếu nhạc để nghe.
Mời bạn ghé Midori nghe nhạc nhé!